Rất nhiều điều ngộ nghĩnh, thú vị, hấp dẫn đấy các bạn nhé!
Flash card là những tấm card chứa thông tin ở cả hai mặt bằng những con số, hình ảnh thật ngộ nghĩnh giúp tăng cường khả năng ghi nhớ của trí não thông qua việc tiếp xúc nhiều lần hoặc cách thức tiếp cận thú vị: vừa học, vừa chơi. Hãy cùng chúng tớ khám phá bộ flashcard “Con trai vs con gái” thật đáng yêu này bạn nhé!
Ngoài “Con trai vs con gái”, còn có những bộ flashcard rất thiết thực như: Trắc nghiệm tình yêu, Thục nữ khéo tay, Con cảm ơn mẹ vì... Ấy ơi, tớ muốn nói.
- Sau những ngày đầu hạnh phúc thì Loan luôn phải sống trong sợ hãi mỗi khi Tùng đi uống rượu với bạn bè về. “Lấy nước cho tao uống mau lên. Khát quá”. Chỉ cần chậm 5 phút sau khi mệnh lệnh của Tùng hạ chỉ thì Loan sẽ phải đón nhận những trận đòn như trời giáng.
Ở cái xóm trọ gần 20 phòng này có ai là không biết tới Loan và Tùng – một cặp mà khi nhắc tới bao đôi yêu nhau phải ghen tỵ bởi sự lãng mạn, tình yêu cuồng nhiệt của họ. Ngày ngày Tùng đến đón Loan đi học, rồi hết giờ lại đạp xe từ trường Thương mại đến trường Sư phạm đón Loan về. Sau một khoảng thời gian yêu nhau, Loan dọn về ở cùng với Tùng. Cuộc sống mới của đôi "vợ chồng hờ" bắt đầu. Và những vết nứt tình yêu cũng bắt đầu nảy sinh từ đó. Khi về sống chung cùng nhau thì dường như mọi thứ của 2 người sẽ chẳng còn gì là riêng nữa.
Thời gian đầu cuộc sống của hai người rất hạnh phúc, đầy ắp tiếng cười. Nhìn họ mà ai cũng cầu chúc cho đôi uyên ương ấy sẽ mãi mãi được như vậy. Nhưng chuyện gì đến vẫn cứ đến. Có lẽ nào khi yêu quá sẽ làm người ta nảy sinh những ghen tuông, sự nhỏ nhoi và lòng ích kỷ, hay đó là dấu hiệu cho một tình yêu đã hết? Sau những ngày đầu hạnh phúc thì Loan luôn phải trong sợ hãi mỗi khi Tùng đi uống rượu với bạn bè về. “Lấy nước cho tao uống mau lên. Khát quá”. Chỉ cần chậm 5 phút sau khi mệnh lệnh của Tùng hạ chỉ thì Loan sẽ phải đón nhận những trận đòn như trời giáng. Đã bao lần Loan đến trường với những vết tím bầm trên mặt hay vết hằn ở cổ. Bạn bè hỏi thăm Loan lại nói dối: “Hôm qua Tùng đèo tao đi chơi bị ngã”.
Giấu mãi cũng không được, bởi sau này dường như những trận đòn của Tùng mỗi lúc một mạnh tay hơn, đã bao đêm Loan phải trốn sang nhà bạn ngủ nhờ khi Tùng đi nhậu về. Tùng cấm Loan giao lưu với các bạn trai khác và tụ tập với bạn bè. Những lời đe dọa thường là: “Cô mà không nghe lời thì đừng trách tôi”. Cuộc sống trở nên nghẹt thở và bế tắc, Loan đã chuyển đến ở cùng cô bạn thân trên lớp. Loan bỏ đi, Tùng tỏ ra rất buồn, lúc nào cũng như một chiếc bóng vô hồn. Anh đi tìm Loan và hứa sẽ thay đổi, sẽ chuyên tâm học hành để lo cho tương lai của hai đứa sau này. Tình yêu dành cho Tùng vẫn còn nhiều và niềm tin Tùng sẽ thay đổi, Loan đồng ý theo Tùng về. Những ngày đầu tiên trở lại, Loan được Tùng chiều chuộng, đưa đón đi học. Mọi việc Tùng làm hết, Loan không phải động tay một việc gì dù chỉ là rửa bát hay rửa rau. Thời gian còn lại Tùng học bài. Cả xóm cũng thấy ngạc nhiên trước sự thay đổi của Tùng. Nhất là Loan, cô thấy rất vui khi người yêu đã làm được như lời anh hứa.
Một lần do sơ ý Loan trượt chân ở cầu thang khi lên lớp bị chệch khớp. Tan học, một cậu bạn đèo Loan về. Không ngờ lúc đó Tùng đang ngồi uống trà đá với người bạn ở gần cổng trường Loan. Nhìn thấy Loan ngồi sau xe người con trai khác, lại được mấy cậu bạn thêm bớt đôi lời: “ Mày để người yêu mày ngồi sau xe thằng khác mà cũng chịu được à? Vụ này phải làm tới nơi tới chốn chứ”. Lòng ghen trong Tuấn nổi lên cùng với sĩ diện phải thể hiện cho lũ bạn thấy cái uy của mình với người yêu. Tùng phóng xe đuổi theo Loan, cậu bạn đưa Loan về bị Tùng đấm trong sự bất ngờ vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Quay ra Loan bị Tùng tát. Một cảm giác ê chề, xót xa biết bao, Loan thấy mình thật xấu hổ trước sự chứng kiến của bao bạn bè. Về phòng, Tùng vẫn chưa buông tha. Bữa trưa nấu xong, Loan dọn ra thì bất ngờ Tùng bê mâm cơm hất tất cả ra ngoài hiên. Mặt đỏ gay gắt, chửi bới Loan là đồ con gái hư hỏng và liên tiếp vung tay lên đánh cô.Niềm vui đó chưa được bao lâu thì Tùng lại như ngày xưa. Suốt ngày cùng bạn bè tụ tập, chơi bời. Tùng bắt đầu nghiện game và bỏ học thường xuyên cho đến khi phải thi lại, phải nợ môn. Hết tiền Tùng về xem Loan còn tiền không. Ban đầu là xin, về sau Tùng coi tiền của Loan như của mình và tự lấy. Mâu thuẫn ngày càng lớn. Cuộc sống làm cho Loan trở nên chán nản, bi quan. Qua nhà bạn bè ở ngủ nhờ hay chuyển đi lần nữa thì Loan xấu hổ vì lựa chọn lầm, bạn bè cười chê. Cô cắn môi chịu đựng. Tình yêu nồng nàn ngày nào giờ đây đã không còn nữa. Loan sống bên Tùng chỉ bởi cô suy nghĩ: đã trót trao đời người con gái cho Tùng, cô bỏ Tùng, sau này cô sẽ đối diện với người mới ra sao? Chặng đường tiếp theo như thế nào? Vả lại, Loan cũng sợ những trận đòn mà Tùng sẽ dành cho cô khi tìm thấy cô một lần nữa. Dần dần Loan không chỉ bị đánh mỗi khi Tùng đi nhậu về nữa, cô còn bị đánh khi cơm nấu có hơi khô, hoặc hơi ướt; canh có hơi nhạt; hay món ăn cô nấu Tùng không thích.
Tình yêu đã hết, mệt mỏi kéo dài và nỗi sợ hãi đã bao ngày, Loan quyết định rời xa Tùng mãi mãi. Dù cô biết Tùng sẽ lại đi tìm và xin cô tha thứ. Nhưng muộn mất rồi! Bởi cô biết rằng Tùng sẽ không phải là người đàn ông có thể cho cô trao gửi hạnh phúc cả cuộc đời, là bờ vai bình yên cho cô trong cuộc sống này.
TRẦN YẾN
Sở hữu vẻ ngoài ưa nhìn là lợi thế của tất cả các teen khi yêu. Tuy nhiên, nhiều teenboy đang “đau đầu” khi biết bạn gái cảm thấy tự ti chỉ vì chàng có ngoại hình trông “nhỉnh” hơn hẳn.
Biểu hiện lạ
Hữu Quân (17 tuổi) có thân hình cao ráo và khuôn mặt khá baby. Trong lớp, Quân được nhiều cô nàng xinh xắn để ý và mở lời muốn kết thân nhưng Quân đều từ chối. Hiện tại, Quân đang “cặp” với một cô nàng cùng trường, nhỏ hơn một tuổi.
Mấy hôm nay đi chơi, nàng luôn tỏ thái độ rầu rỉ, lặng im thin thít, rất khác với tính cách năng động ngày thường. “Tớ phải nài nỉ hồi lâu cô ấy mới chịu thú nhận rằng cô ấy rất buồn khi nghe mọi người lời ra tiếng vào những lúc thấy hai đứa đi chơi chung với nhau.
Không ít người cho rằng tớ và cô ấy không hợp nhau, vì so về mặt nhan sắc, trông tớ đẹp trai, dễ nhìn còn cô ấy thì trông rất bình thường. Tớ đã nhiều lần giải thích rằng chuyện đó với tớ không quan trọng và nói thật, tớ chẳng bao giờ để ý đến lời những lời bàn tán vô bổ đó”.
Ngoại hình không nói lên tất cả bạn nhé (ảnh minh họa)
Nổi đình nổi đám trong trường không chỉ vì thành tích học tập tốt mà còn có ngoại hình chuẩn, ăn nói lưu loát, nên Mạnh Tùng (17 tuổi) được rất nhiều bạn gái trong và ngoài lớp thầm thương trộm nhớ.
Nghĩ tết xong, Tùng đột nhiên tuyên bố đã có bạn gái. Bạn bè vô cùng bất ngờ khi biết cô bạn gái của Tùng không ai xa lạ, đó chính là nhỏ bạn ngồi ngay bàn trước, cùng lớp học với Tùng - một cô nàng với vóc dáng nhỏ nhắn và nước da ngăm đen.
Một điều kì lạ là các “mem” (thành viên) trong lớp ít khi thấy hai bạn nói chuyện với nhau, đặc biệt là vẻ mặt của nàng lúc nào cũng lầm lì và rất đề phòng… khi nói chuyện với Tùng ở chốn đông người.
“Cô ấy luôn bảo, tớ đẹp trai, thông minh, học giỏi, còn cô ấy vừa xấu, vừa đen, học lực lại bình thường, chẳng có gì nổi trội. Nên trước mặt mọi người phải vờ như không quen biết để… giữ hình ảnh cho tớ.
Tớ rất buồn khi nghe cô ấy nói thế. Tớ yêu cô ấy vì tính cách hoà đồng, luôn giúp đỡ người khác chứ không phải yêu vẻ bề ngoài hoàng nhoáng, bóng bẩy”.
Quốc Linh (18 tuổi) được mệnh danh là hotboy với giọng hát trong trẻo và gương mặt lúc nào cũng rạng rỡ, thu hút. Chính những tố chất này khiến chàng trai trẻ luôn nhận được sự săn đón và theo đuổi từ các bạn nữ.
Trái ngược hoàn toàn với dự đoán của mọi người, Linh chọn yêu một cô gái không vượt trội về ngoại hình, không “xuất chúng” về tài năng nhưng bù lại, nàng rất thông minh và biết cách ứng xử với bạn bè và mọi người xung quanh.
Linh rất mực quan tâm và yêu thương cô bạn gái, vậy mà chẳng hiểu sao nàng vẫn luôn mang nặng cảm giác tự ti, cho mình kém cỏi và không hợp với Linh.
Ngoại hình không phải là tất cả
Hiểu một cách đơn giản, con người được tạo thành từ hai yếu tố cơ bản, là ngoại hình, dáng vóc bên ngoài và phẩm chất, tính cách bên trong. Chính những yếu tố bên trong sẽ làm nền tảng và quyết định cho cách hành xử được bộc lộ ra bên ngoài, trong giao tiếp và ứng xử hằng ngày với những người xung quanh.
Người xưa có câu “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, cái duyên mà con gái có được không phải chỉ nhờ ngoại hình mà còn do tính cách, thái độ của nàng bộc lộ ra nữa. Một cô gái xinh đẹp với ngoại hình không thể chê vào đâu được, nhưng tính cách khô khan, cộc cằn và ít khi để ý đến người khác thì không sớm thì muộn, sẽ bị mọi người xa lánh.
Trong khi một cô gái có ngoại hình bình thường, thậm chí khó nhìn nhưng hoà đồng, hay giúp đỡ người khác, luôn mỉm cười lại nhận được sự quý mến và trân trọng từ những người xung quanh.
Các bạn nam hiểu rất rõ một điều: “ngoại hình không làm nên bản chất”, nên khi yêu bạn - những cô gái không “mạnh” về nhan sắc, chàng không hề đòi hỏi hay thất vọng mà luôn bị cuốn hút bởi những tính cách đáng yêu, đáng mến bạn đang nắm giữ.
Vậy nên, con gái hãy tự tin để phát huy tối đa những thế mạnh vốn có của mình, đồng thời chứng minh cho con trai biết rằng: bạn sẽ là người con gái tuyệt vời nhất trong lòng chàng.
Theo Mực Tím
Đó là những cậu bé 12 – 16 tuổi, ăn vận lòe loẹt như phụ nữ, vật vờ trên phố để bán "vốn tự có". Chúng tới từ Iquitos, đông bắc Peru. Các em được gọi với tên chung là “chivas”.
Thân phận của những bé trai ăn vận kỳ dị, hành nghề mại dâm ở tuổi thiếu niên được biết đến sau một cuộc điều tra, nghiên cứu về vấn nạn mại dâm và du lịch tình dục trẻ em đang bùng phát tại Iquitos – thành phố lớn nhất trong rừng nhiệt đới của Peru.
Evan Abramson - một nhiếp ảnh gia kiêm nhà sản xuất điện ảnh người Mỹ - cũng lặn lội tới đây. Tại Peru, người đàn ông dành nhiều thời gian, công sức cho các vấn đề xã hội và môi trường này đã tình cờ gặp gỡ cậu bé Rober, 16 tuổi.
Thân phận của những bé trai ăn vận kỳ dị, hành nghề mại dâm ở tuổi thiếu niên được biết đến sau một cuộc điều tra, nghiên cứu về vấn nạn mại dâm và du lịch tình dục trẻ em đang bùng phát tại Iquitos – thành phố lớn nhất trong rừng nhiệt đới của Peru.
Evan Abramson - một nhiếp ảnh gia kiêm nhà sản xuất điện ảnh người Mỹ - cũng lặn lội tới đây. Tại Peru, người đàn ông dành nhiều thời gian, công sức cho các vấn đề xã hội và môi trường này đã tình cờ gặp gỡ cậu bé Rober, 16 tuổi.
Evan Abramson đã tạo nên tác phẩm nhiếp ảnh tuyệt vời về thân phận bán dâm của các bé trai khát khao chuyển giới tại Peru.
Rober hiện sống cùng cha mẹ tại vùng ngoại ô Iquitos, trong một ngôi nhà ổ chuột rách rưới, nghèo nàn. 12 tuổi, cậu bé đã hành nghề mại dâm. Không lâu sau đó, Rober có thói quen trang điểm như phụ nữ rồi cùng các “chivas” trong vùng dạo phố chơi đêm. Không chỉ riêng Rober, nhiều cậu bé sàn sàn lứa tuổi 12 – 16 cũng lao theo thứ nghề ô nhục này. Chúng được gọi chung là “chivas”, chỉ những người đàn ông trở thành phụ nữ nhờ cách trang điểm, ăn vận quần áo và những thay đổi trên cơ thể.
Từ lối suy nghĩ tới ngoại hình của Rober và đám trẻ “đồng nghiệp” đều y tạc con gái. Thậm chí, chúng mê mẩn ngoại hình của mình và dành ra hàng giờ để trang điểm hay làm dáng điệu đà, hoa chân múa tay trước gương. Rober thường sơn móng tay, móng chân màu hồng, lúc lỉu đôi khuyên tai hình kim tự tháp. Cậu bé thường thay đổi phong cách bằng những bộ tóc giả bù xù. Để có được mớ tóc bùng nhùng này, Rober đã phải thu lượm những đoạn tóc cắt bỏ của các bạn gái và hàng xóm. Ngày ngày, cậu bé dành nhiều công sức chăm chút cho nhan sắc và trang phục của mình. So với đám bạn bỏ học và bất hạnh vì cha mẹ mâu thuẫn, Rober là một trong số hiếm những đứa trẻ may mắn vẫn nhận được tình thương của gia đình. Cậu có thể thoải mái ở nhà trang điểm, vận đồ phụ nữ mà không phải hứng chịu những lời chửi rủa, mắng mỏ hay sỉ nhục của người thân.
Từ lối suy nghĩ tới ngoại hình của Rober và đám trẻ “đồng nghiệp” đều y tạc con gái. Thậm chí, chúng mê mẩn ngoại hình của mình và dành ra hàng giờ để trang điểm hay làm dáng điệu đà, hoa chân múa tay trước gương. Rober thường sơn móng tay, móng chân màu hồng, lúc lỉu đôi khuyên tai hình kim tự tháp. Cậu bé thường thay đổi phong cách bằng những bộ tóc giả bù xù. Để có được mớ tóc bùng nhùng này, Rober đã phải thu lượm những đoạn tóc cắt bỏ của các bạn gái và hàng xóm. Ngày ngày, cậu bé dành nhiều công sức chăm chút cho nhan sắc và trang phục của mình. So với đám bạn bỏ học và bất hạnh vì cha mẹ mâu thuẫn, Rober là một trong số hiếm những đứa trẻ may mắn vẫn nhận được tình thương của gia đình. Cậu có thể thoải mái ở nhà trang điểm, vận đồ phụ nữ mà không phải hứng chịu những lời chửi rủa, mắng mỏ hay sỉ nhục của người thân.
Rober và gia đình cậu bé trong căn phòng tồi tàn tại vùng ngoại ô Iquitos. Bố mẹ Rober biết rõ, cậu thường xuyên mặc đồ phụ nữ và hành nghề mại dâm. |
Một ngày của Rober thật kỳ lạ. Vào giữa trưa hoặc đầu giờ chiều, cậu mới vắt tấm màn vàng vọt, rách rưới, chui ra khỏi giường, xuống bếp lục thức ăn đã nguội ngắt. Khi màn đêm buông xuống, Rober một mình loay hoay trong góc bếp, trang điểm là lượt thành một phụ nữ rồi ra ngoài. Cậu bé cho biết, theo thời gian, cậu ngày càng cảm thấy mình gợi cảm, ngày càng giống một thiếu nữ thực sự.
Cậu bé Rober trang điểm, ăn vận lòe loẹt để cố biến mình thành phụ nữ. |
Thù lao cho mỗi lần buôn thân bán xác của Rober khoảng từ 5 đến 10 sol. Khoản tiền này kém xa so với thu nhập của những gái mại dâm thông thường. Thù lao kiếm được, Rober sẽ đưa lại cho cha mẹ một phần. Cậu bé chia sẻ: “Họ không bao giờ thắc mắc nguồn gốc của số tiền này”. Cha mẹ của Rober dành phần lớn thời gian cho thú vui xem ti vi ở nhà. Chiếc ti vi đen trắng cũ rích ngày ngày vẫn vang lên những ca khúc quen thuộc từ chương trình âm nhạc của giáo phái Evangelical. Họ cũng mê mẩn các bộ phim truyền hình dài tập. Cha mẹ Rober khá kiệm lời và nhàn rỗi. Trước đây, bà mẹ từng lăn lộn bán rau, dầu ăn và kẹo ngọt.
Vào một buổi sáng thứ hai, khi Rober còn đang ngon giấc, nhiếp ảnh gia Evan Abramson đã tới nhà cậu bé. Mẹ Rober, bà Graciela, ngồi trên sàn nhà, ông bố thì vẫn đánh bám với chiếc ti vi trong một căn phòng. Graciela nhỏ to tiết lộ, thực chất Roger chỉ là chú của Rober. Người cha thực sự của cậu bé là một kẻ nghiện rượu, nên vợ chồng họ đã ly hôn. Bà đem theo con cái rời khỏi nhà. Không lâu sau đó, bà quen biết và yêu một người phụ nữ. Thường ngày, Graciela vận đồ đàn ông, đội mũ lưỡi trai ra ngoài làm việc. Người phụ nữ kia thì ở nhà chăm sóc gia đình. Dần dà, bà quên mất cảm giác mình là một người phụ nữ, chỉ thấy mãn nguyện với cuộc sống hiện tại. Sau đó, Roger xuất hiện và ngỏ lời cầu hôn bà.
Graciela chia sẻ, bà rất lo lắng cho cách sống về đêm của Rober. Tối nào, cậu bé cũng ra ngoài và trở về rất muộn, người lại nồng nặc rượu. Hai mẹ con bà đều là những tín đồ của giáo phái Evangelical. Quy định của giáo phái khá nghiêm ngặt, đặc biệt cấm chỉ hành vi uống rượu.
Vào một buổi sáng thứ hai, khi Rober còn đang ngon giấc, nhiếp ảnh gia Evan Abramson đã tới nhà cậu bé. Mẹ Rober, bà Graciela, ngồi trên sàn nhà, ông bố thì vẫn đánh bám với chiếc ti vi trong một căn phòng. Graciela nhỏ to tiết lộ, thực chất Roger chỉ là chú của Rober. Người cha thực sự của cậu bé là một kẻ nghiện rượu, nên vợ chồng họ đã ly hôn. Bà đem theo con cái rời khỏi nhà. Không lâu sau đó, bà quen biết và yêu một người phụ nữ. Thường ngày, Graciela vận đồ đàn ông, đội mũ lưỡi trai ra ngoài làm việc. Người phụ nữ kia thì ở nhà chăm sóc gia đình. Dần dà, bà quên mất cảm giác mình là một người phụ nữ, chỉ thấy mãn nguyện với cuộc sống hiện tại. Sau đó, Roger xuất hiện và ngỏ lời cầu hôn bà.
Graciela chia sẻ, bà rất lo lắng cho cách sống về đêm của Rober. Tối nào, cậu bé cũng ra ngoài và trở về rất muộn, người lại nồng nặc rượu. Hai mẹ con bà đều là những tín đồ của giáo phái Evangelical. Quy định của giáo phái khá nghiêm ngặt, đặc biệt cấm chỉ hành vi uống rượu.
Rober thể hiện những động tác gợi cảm trước ống kính của nhiếp ảnh gia người Mỹ. |
Rober cười sảng khoái trong một quán bar. Đây là một trong những tụ điểm được dân đồng tính tụ tập, giải khuây cuối tuần. |
“Là tín đồ Cơ đốc giáo, chúng tôi luôn hy vọng, Rober có thể thay đổi nếp sống. Nhưng chúng tôi bất lực, chỉ có thượng đế mới đủ khả năng làm việc này. Thượng đế không hủy diệt họ, ngài cho phép gái mại dâm và dân đồng tính tồn tại trong thế giới này, vì vậy, chúng tôi cũng tiếp nhận họ”, ông Roger cho biết.
Rober chỉ học hết lớp 8, vì gia đình không thể đóng đủ số tiền học phí 25 sol (tương đương 8,5 USD). Hai năm sau, cậu bé vẫn mong muốn được quay lại trường. Cậu mơ ước được trở thành một giáo viên thẩm mỹ, được một lần đặt chân tới thủ đô Lima du lịch và làm việc tại đây. Năm ngoái, một “chivas” trưởng thành tỏ ý muốn đem Rober và một vài người bạn của cậu bé tới thủ đô, tiến hành phẫu thuật cấy ghép mông và ngực cho chúng. Đổi lại, Rober và đám bạn phải chăm chỉ làm việc cho anh ta. Hành trình của những “chivas” này sẽ khá dài hơi. Ban đầu, họ dừng chân tại thành phố Pucallpa, kiếm tiền nhờ dịch vụ du lịch mại dâm. Sau đó, cả đoàn sẽ lên đường tới thủ đô để tiến hành cấy ghép mông và ngực giả, rồi ở lại làm việc.
Trong đám bạn của Rober có Cesar, cũng là một “chivas”. Thậm chí, Cesar còn non trẻ, gầy guộc hơn nhiều. Ngày qua ngày, cậu bé chỉ làm bạn với những chiếc quần ngắn cũn cỡn, tới mức chỉ đủ che đi phần mông của mình. Caramela, một người bạn khác của Rober, bỏ học từ năm 15 tuổi, hiện vẫn sống với cha mẹ. Cậu bé này thường xuyên phụ mẹ trông em, giặt quần áo và nấu nướng. Cũng như những nam thanh niên thuộc diện “chivas” khác tại Iquitos, Caramela tỏ ra bức bối, khó chịu và gặp áp lực khi phải vận đồng phục nam sinh tới trường.
Rober chỉ học hết lớp 8, vì gia đình không thể đóng đủ số tiền học phí 25 sol (tương đương 8,5 USD). Hai năm sau, cậu bé vẫn mong muốn được quay lại trường. Cậu mơ ước được trở thành một giáo viên thẩm mỹ, được một lần đặt chân tới thủ đô Lima du lịch và làm việc tại đây. Năm ngoái, một “chivas” trưởng thành tỏ ý muốn đem Rober và một vài người bạn của cậu bé tới thủ đô, tiến hành phẫu thuật cấy ghép mông và ngực cho chúng. Đổi lại, Rober và đám bạn phải chăm chỉ làm việc cho anh ta. Hành trình của những “chivas” này sẽ khá dài hơi. Ban đầu, họ dừng chân tại thành phố Pucallpa, kiếm tiền nhờ dịch vụ du lịch mại dâm. Sau đó, cả đoàn sẽ lên đường tới thủ đô để tiến hành cấy ghép mông và ngực giả, rồi ở lại làm việc.
Trong đám bạn của Rober có Cesar, cũng là một “chivas”. Thậm chí, Cesar còn non trẻ, gầy guộc hơn nhiều. Ngày qua ngày, cậu bé chỉ làm bạn với những chiếc quần ngắn cũn cỡn, tới mức chỉ đủ che đi phần mông của mình. Caramela, một người bạn khác của Rober, bỏ học từ năm 15 tuổi, hiện vẫn sống với cha mẹ. Cậu bé này thường xuyên phụ mẹ trông em, giặt quần áo và nấu nướng. Cũng như những nam thanh niên thuộc diện “chivas” khác tại Iquitos, Caramela tỏ ra bức bối, khó chịu và gặp áp lực khi phải vận đồng phục nam sinh tới trường.
Caramela, một người bạn của Rober. |
Một "chivas" khác tên Roy, 12 tuổi, đứng đợi khách bên cột đèn đường tại quảng trường thành phố. |
Hằng đêm, chúng tụ tập tại quảng trường trung tâm Iquitos, tụ điểm của tệ nạn mại dâm. Qua 23 giờ, các bé trai ăn mặc gợi cảm, trang điểm lòe loẹt như nữ giới lộ diện, đứng đợi những người đàn ông vận giày trắng, áo thun có cổ, đeo kính đen tới cung cấp số phòng nhà nghỉ và khoản tiền ít ỏi để bắt taxi tới địa điểm vui vẻ. Tại Iquitos, các em bé hành nghề mại dâm đã trở thành vấn nạn, gây nhức nhối cho xã hội. Nhưng không ai ngăn chúng, ngoại trừ những bức tường tại các tụ điểm du lịch trơ trơ dòng chữ: “Nghiêm cấm du lịch tình dục trẻ em, ai vi phạm sẽ bị tù”.
Trên một bức tường tại Iquitos có dòng chữ: “Nghiêm cấm du lịch mại dâm trẻ em, ai vi phạm sẽ bị tù”. |
Nhiếp ảnh gia Abramson cho biết, một năm qua đi, Rober trông đã khác nhiều, tóc dài hơn trước. Ông bồi hồi chia sẻ: “Tôi còn nhớ như in bọn trẻ đã yêu cầu tôi mua cho chúng một ít hormone nữ tính tại Lima, vì ở vùng rừng rú này không dễ gì kiếm được. Tôi nhìn những đứa trẻ đang trưởng thành này, đặc biệt chú ý tới những ngọn ria mép mới lún phún nhú trên khuôn mặt chúng, rồi quyết định đồng ý. Dù chỉ là vài phút ngắn ngủi, tôi cũng hy vọng chúng được vui vẻ, vì một vài đồ vật và cũng là vì bản thân bọn trẻ”.
Rober đang giúp mẹ thay áo cho em gái. Tại Iquitos, những người như Rober chỉ được làm những công việc của phụ nữ như nấu nướng, chăm sóc trẻ nhỏ, thợ cắt tóc hoặc giáo viên thẩm mỹ. |
Trong căn phòng tối tăm, Rober đang nhét thêm xốp vào mông và ngực để thân hình nảy nở như phụ nữ. |
Rober cho biết sẽ không mang hình hài này suốt đời. Cậu bé đã bắt đầu nghĩ tới chuyện tiêm hormone nữ để thay đổi hình dáng cơ thể. |
Loạt ảnh và câu chuyện của nhiếp ảnh gia Abramson về cuộc gặp gỡ tình cờ với nhóm trẻ em đặc biệt này đã phơi bày một sự thực chát chúa, nghiệt ngã của các “chivas” - những thân phận khốn cùng trong xã hội Peru.
Theo Đất Việt
Bạn trai của bạn có một cô bạn thân, khiến một vài chuyện rắc rối xảy ra. Phải "gỡ rối" như thế nào đây?
Trường hợp: Cậu ấy nhắc đến cô ấy thường xuyên trong những lần 2 người đi uống trà sữa và luôn tỏ ra vui vẻ mỗi lần kể những kỉ niệm của cậu ta và cô bạn thân đã trải qua: đi xem phim, du lịch...
Rất có thể bạn sẽ: Trách móc gà bông: “Cậu thích cậu ấy rồi chứ gì? Bạn bè ai lại thân thiết thế bao giờ!”, mắng mỏ, giận dỗi cậu ý: “Sao không yêu người ta luôn đi? Để ý đến tớ làm gì!”
Bạn nên: Tiếp tục lắng nghe cậu ấy để xem “độ thân” cậu ấy dành cho cô bạn thân lớn tới mức nào. Và đừng quên bộc lộ sự hiếu kì của mình: “Bạn ý hay thật đấy, khi nào cậu giới thiệu cậu ấy với tớ nhé, tớ rất tò mò”. Nếu bạn thuộc tuýp hài hước, một câu bông đùa: “Á à, thích người ta rồi nhé!” cộng với nụ cười thật tươi sẽ đánh thức gà bông ngừng nói về cô bạn thân, hoặc giải thích rõ tình cảm giữa cậu ấy và cô bạn.
***
Trường hợp: Bạn phát hiện ra trong tin nhắn của cậu ấy đầy những lời hay ý tốt, những lời động viên dài dằng dặc, rồi lại còn anh anh, em em rất thân mật với người mà cậu ấy gọi là bạn thân.
Rất có thể bạn sẽ: Nghĩ rằng phải làm sáng tỏ chuyện này ngay lập tức. Bạn trách mắng gà bông không ngớt, ép cậu ấy phải khai thật mối quan hệ của 2 người là như thế nào. Bạn gọi điện hoặc hẹn gặp cô bạn thân của cậu ấy và hỏi cho ra ngô ra khoai tại sao lại thân thiết đến vậy.
Bạn nên: Chớ kêu ca, phàn nàn, chỉ cần đánh tiếng: “Cậu và bạn ấy, hai anh em có vẻ tình cảm nhỉ?”Thế thôi, gà bông sẽ không phát hiện ra việc bạn đọc trộm tin nhắn của cậu ấy đâu, hoặc nếu có thì cậu ấy cũng chẳng nỡ trách bạn. Có khi cậu ấy còn vui vẻ kể chuyện, giải thích cho bạn rõ ấy chứ.
Giữa những người bạn việc quan tâm đến nhau, an ủi nhau những lúc buồn là điều tất yếu. Hơn nữa, những tình bạn khác giới lâu năm thường có xu hướng nhận nhau làm anh, em kết nghĩa (cho dù là bằng tuổi). Việc xưng hô như vậy chỉ với mục đích thân thiết hơn mà thôi.
Trường hợp: Cậu ấy hẹn bạn tối nay sẽ đi chơi, bạn tất bật chuẩn bị váy áo, trang điểm thật đẹp, nhưng đến phút chót cậu ấy lại hủy cuộc hẹn với lí do: “Cái A (cô bạn thân đấy ạ) đang nằm viện (hoặc có chuyện buồn,...), tớ phải đến ngay”.
Rất có thể bạn sẽ: Suy nghĩ tiêu cực: “Lúc nào cũng là A, mình là gì trong mắt cậu ấy? A là số 1 chắc?”, “Cậu ấy sao thiếu tôn trọng mình đến vậy?”,... Đưa số điện thoại của cậu ấy vào số máy hạn chế, không thèm trả lời tin nhắn, tắt điện thoại và nhủ thầm: “Ngày mai cậu ấy sẽ phải xin lỗi mình rối rít”, “Ai bảo dám để mình leo dây, cho chừa cái tội cứ có người yêu mà cứ ngó ngàng sang kẻ khác”,…
Bạn nên: Thay vì có những thái độ và hành động không mấy tích cực, hãy thay đổi bản thân. Bạn có thể đề nghị cùng cậu ấy đến thăm A, hoặc bạn gọi điện hỏi thăm xem A xảy ra chuyện gì, có cần giúp đỡ gì không. Sự khoan dung dành cho gà bông, sự quan tâm tới người thân của chàng giúp bạn ghi điểm đẹp trong mắt cậu ấy đấy.
Bạn và cậu ấy là một cặp mới chỉ ít hôm, còn A đã là bạn tri kỉ của cậu ấy mấy năm, làm sao mà bạn có thể so sánh mình với A, ai quan trọng hơn.
***
Trường hợp: Mỗi lần gặp cô bạn thân, 2 người cứ trêu đùa nhau, cười nói hớn hở, hỏi han hết chuyện này sang chuyện khác như thể cả năm trời chưa gặp nhau vậy.
Rất có thể bạn sẽ: Nhìn 2 người đó cả buổi bằng con mắt dò xét, làm mặt lạnh tanh, chẳng nói chẳng rằng, đứng đực một chỗ, bịa ra một ý do nào đấy và về trước (mà thực chất là bạn đang giận gà bông phừng phực).
Bạn nên: Hòa vào cuộc trò chuyện của họ, cười nói một cách thoải mái nhất, nếu không bạn có thể lắng nghe và đưa ra một vài nhận xét. Vừa đỡ bị lạc lõng, vừa “kiểm soát” gà bông”, nhiều khi còn kết thân luôn với cô bạn ấy cũng nên.
Những cử chỉ, hành động mà tưởng rất nghiêm trọng, đơn thuần chỉ là sự thể hiện tình bạn sâu sắc của gà bông cho cô bạn thân mà thôi. Đừng vì một chút ghen tuông, một chút ngờ vực, quan trọng hóa mọi vấn đề mà làm xấu đi mối quan hệ đang tiến triển tốt đẹp với gà bông, con gái nhé.
Theo TTVN
- “Đồng tính”, “gay” hay “les” đã không còn là những khái niệm quá xa lạ. Nhiều người trẻ tuổi đã chấp nhận sự tồn tại của “thế giới thứ 3” như một phần tất yếu của cuộc sống. Nhưng với những bậc phụ huynh, không dễ dàng tìm được sự chấp nhận từ phía họ.
TS Lê Quang Bình, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Xã hội, Kinh tế và Môi trường
Những câu chuyện đầy nước mắt
Trong một lần công tác tại trung tâm sáng kiến Sức khoẻ và Dân số, bà Hoàng Tú Anh, giám đốc trung tâm đã chia sẻ những câu chuyện có thật về các “chiêu” bạo hành của bố mẹ khi phát hiện ra con mình là người đồng tính. Câu chuyện khiến người nghe “nằm mơ cũng chẳng tưởng tượng ra nổi”.
Hai năm trước, một nam thanh niên tên M., 31 tuổi, ở TPHCM đã tâm sự với chị rằng, khi biết M. bị đồng tính, mẹ cậu ta đã sốc đến nỗi không nói được gì cả. Bà lặng người và đi thẳng một mạch vào nhà.
Khi quay ra bà cầm trên tay cây gậy và cứ thế vừa khóc vừa đánh M. tới tấp. Cậu thanh niên này cho biết thêm, có lần mẹ còn kêu chị gái lấy nước mắm sát vào những chỗ chảy máu trên tay của cậu để cho đau mà chừa cái tội đua đòi làm con gái, thích con trai. Lúc ấy, M. chỉ biết khóc và đã khóc rất nhiều.
Nhiều khi mẹ cậu ta đay nghiến: “Biết vậy hồi đó sao không đẻ ra trứng gà trứng vịt bán còn được tiền còn hơn đẻ ra con người như mày, trai không ra trai, gái không ra gái. Mày làm mất mặt tao, làm tao chẳng dám nhìn ai nữa”. Sau đó, M. bị mẹ nhốt nhiều ngày trong phòng kín, rồi sáng nào cũng chửi mắng, đánh đập một lần.
Để cho cậu con trai “tỉnh ngộ”, mỗi ngày mẹ M. chỉ cho cậu được ăn một bát cơm với nước mắm và một chút nước lọc. M. khóc và cho biết, nhiều khi cậu cảm thấy mình chẳng khác gì những con vật nuôi trong nhà. Đối với mẹ và chị gái, M. là một nỗi sỉ nhục, một người thừa.
Bác sĩ, Ths. Hoàng Tú Anh, giám đốc trung tâm sáng kiến Sức khoẻ và Dân số
Còn gia đình em Nguyễn Thị Th. (27 tuổi), TPHCM khi phát hiện ra cô con gái của mình thích nữ giới, họ đã tổ chức những lễ hầu thánh rất tốn kém và trong thời gian dài để đuổi ma.
Đầu tiên, họ bắt con mình đi cắt tiền duyên âm vì đoán là bị người dưới âm sai khiến. Hết lễ này, vật nọ, hết “cô cò”, “cậu cò” nổi tiếng trong Nam, rồi một hôm nghe danh ngoài Bắc có vị pháp sư cao tay bắt ma, gia đình này quyết định đem con ra Bắc để bắt cho bằng được con ma khiến con họ đồng tính.
Gia đình Th. đưa cô lên một vùng núi khá hoang sơ, pháp sư là người dân tộc. Th. chẳng hiểu ông ta khấn vái gì nhưng giam, hành hạ cô hơn 1 tuần liền. Cứ sáng dậy, pháp sư lại lập đàn cúng bái lầm rầm đến tận chiều mới nghỉ. Tuy hiên, hết 1 tuần, thấy con gái mình không hề thay đổi, bố Th. lôi cô về TP HCM và ép lấy chồng ngay lập tức.
Cũng theo bác sĩ Tú Anh, việc bị ép kết hôn, sinh con là rất phổ biến vì nhiều cha mẹ cho rằng các bạn có khuynh hướng đồng giới vì chưa được tiếp xúc với người khác giới. Thậm chí có trường hợp không thuyết phục được con, người bố đã nhẫn tâm cho con gái mình uống thuốc ngủ nhằm tạo điều kiện cho một người đàn ông khác cưỡng dâm. Sau sự việc đó, người con gái đã phát điên. Người bố thì vô cùng ân hận nhưng mọi việc đã quá muộn màng.
Dùng xã hội đen doạ con để “cai” đồng tính
TS. Lê Quang Bình, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Xã hội, Kinh tế và Môi trường cho biết, có một bạn nữ tên L. (22 tuổi), tại Hà Nội từng gọi điện đến chia sẻ với ông chỉ để được lắng nghe và được khóc. L. cho biết, đã lâu rồi, không ai muốn nói chuyện hay lắng nghe cô nói cả.
Trong nước mắt, cô gái đồng tính này kể, cách đây mấy tháng, cô đang yêu T. (một người giới tính nữ - PV).
Khi phát hiện ra, mẹ L. sốc đến nỗi gần như “chết đi sống lại”. Sau đó, bố mẹ dẫn L. ra hồ Tây, bắt L. lựa chọn- Một là sẽ cắt đứt quan hệ với bố mẹ, coi như không có gia đình, muốn đi đâu làm gì thì đi. Hai là phải trở về thành một đứa con gái bình thường và yêu con trai.
L. kiên quyết không đồng ý. Doạ tự tử, từ mặt không được, mẹ L. còn tìm đến tận cơ quan để làm nhục “người yêu” của con gái.
“Mẹ đến cơ quan em nhưng may là hôm ấy bạn em lại ốm ở nhà. Mẹ bực tức chửi toáng lên cho mọi người biết em và bạn em là dân đồng tính. Từ đó, mọi người trong công ty nhìn em với con mắt khác hẳn”. L. tâm sự với TS. Bình...
Để quyết ngăn chặn tình cảm đồng giới của con gái, bà mẹ này đã thuê đầu gấu để dằn mặt người tình của con. Rồi một ngày, L. và người yêu đang ngồi trong công viên có 4-5 người mặt mũi bặm trợn đến để gây gổ và đánh “người yêu” của cô. Một phần thì thương người yêu, một phần nghĩ sẽ chẳng bao giờ mẹ bỏ cuộc nên L. đã đồng ý cắt đứt với người yêu.
Bố mẹ tống con vào trại tâm thần
Theo Bác sĩ, ThS. Hoàng Tú Anh, nghiên cứu về cuộc sống của những người đồng tính, bà đã chứng kiến rất nhiều trường hợp bố mẹ đẩy con vào trai tâm thần khi con mình hoàn toàn bình thường.
“Có nhiều bạn đồng tính đã bị gia đình nhờ các mối quan hệ quen biết đưa vào trại tâm thần với hy vọng nhờ các liệu pháp điều trị tâm thần bạn sẽ thay đổi. Trong số đó, tôi nhớ nhất một bạn nữ tên M., 22 tuổi, ở Hải Phòng.
Chỉ vì là dân đồng tính mà bị bố mẹ nhẫn tâm đưa vào bệnh viện tâm thần hơn 1 tháng. Một tháng trong bệnh viện tâm thần cạnh những người bệnh thật sự, cô gái gầy đi trông thấy và rơi vào tình trạng bị khủng hoảng tinh thần”.
Hơn 1 tháng trong bệnh viện, M. luôn bị chìm trong những giấc ngủ cưỡng bức của thuốc an thần và thuốc ngủ. Cuối cùng, không chịu được nữa, M. đã thừa nhận mình sai, giả vờ “khỏi bệnh” để được thoát khỏi nơi địa ngục đó. Tuy nhiên, hậu quả để lại của đợt “cai” đồng tính này đối với M. thật nặng nề cả về thể xác lẫn tâm hồn.
“Bệnh” đồng tính thì không khỏi nhưng cơ thể M. lại bị chuốc thêm nhiều tác dụng phụ từ những viên thuốc ngủ liều nặng đó. Hơn nữa, trong tâm trí cô lúc nào cũng bị ám ảnh bởi những người tâm thần cùng phòng mà hơn 1 tháng trời cô phải chịu đựng trong bệnh viện.
TS. Bình còn cho biết thêm, nhiều ông bố bà mẹ còn bạo hành con cái mình bằng cách xích chân con cái mình để quản thúc như vật nuôi trong nhà. Họ cứ tưởng rằng, con mình đồng tính là do không hiểu biết, đua đòi.
“Tôi được một bạn nam đồng tính tên Nguyễn Minh Ch., 19 tuổi, tại Hà Nội chia sẻ rằng đã từng bị bố xích vào cầu thang cạnh nhà vệ sinh, nhịn đói trong 19 ngày, mỗi ngày chỉ được ăn một ít cơm và uống mấy ngụm nước. Chỉ đến ngày thứ 20 không chịu đựng được nữa, cậu ta phải nói sẽ nghe theo lời ba mẹ thì mới được mở xích”.
Trước đó, vừa bị xích, Ch. vừa bị bố bắt ngủ trong phòng thờ của gia đình. Bố cậu ta cho rằng, trách nhiệm lớn của con trai là chăm sóc bàn thờ tổ tiên và hy vọng việc gắn cậu với chiếc bàn thờ gia tiên của gia đình sẽ khiến cậu trở lại thành người đàn ông thực sự.
Chữa “lợn lành thành lợn què”
Theo TS. Bình, ở Việt Nam, việc cha mẹ phát hiện con mình là người đồng tính thực sự là một sự khủng hoảng gia đình. “Chính những cảm xúc tiêu cực như vậy khiến cha mẹ có những phản ứng không tốt như chối bó, đánh đập hoặc đuổi con ra khỏi nhà. Nhiều gia đình gây sức ép tâm lý, tìm cách chữa trị hòng thay đổi xu hướng tình dục của con. Điều này không tạo thay đổi trong xu hướng tình dục của con mà còn gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Đã có không ít trường hợp con cái bị trầm cảm, cô độc, tự tử, dùng chất kích thích, thuốc phiện, học hành giảm sút hoặc bỏ nhà đi bụi do bị cha mẹ cưỡng ép”, TS Bình nói.
Cũng trao đổi về vấn đề này, Bác sĩ Hoàng Tú Anh cho rằng, đồng tính là một xu hướng tình dục bình thường giống như các xu hướng tình dục khác. Vì đây không phải là bệnh và cũng không phải do đua đòi nên các kiểu điều trị hay cưỡng ép người đồng tính thay đổi xu hướng tình dục của mình đều không kết quả.
Trong khi xã hội chưa thay đổi, người đồng tính có thể sẽ phải chịu nhiều kì thị và phân biệt đối xử từ xã hội. Do vậy, gia đình cần phải là điểm tựa tin cậy cho họ, giúp họ có thêm nghị lực và niềm tin với cuộc sống.
TS. Bình cũng cho biết, việc phát hiện con mình là đồng tính là một cú sốc nhưng cú sốc này có thể được nguôi ngoai dần và có thể đi đến được một sự chấp nhận. Quá trình này nhanh hay chậm phụ thuộc nhiều vào hoàn cảnh từng gia đình và môi trường sống.
Tuy nhiên, các thành viên gia đình nên tìm cách giúp đỡ để họ vượt qua thử thách, thậm chí có thể làm cho quan hệ gia đình gắn bó hơn, thấu hiểu hơn và sâu sắc hơn sau khi biết con là đồng tính.
“Gia đình, đặc biệt là cha mẹ có vai trò rất quan trọng với những người đồng tính bởi với hầu hết những người đồng tính họ luôn phải trải qua một thời gian lo lắng, sợ hãi, bối rối không biết mình bị làm sao.
Có những người may mắn được hỗ trợ và có thông tin thì thời gian này ngắn hơn, có thể chỉ là vài tháng hoặc vài năm. Có những người mất nhiều năm, thậm chí là 10 năm hoặc hơn để biết mình là ai. Do vậy, những hỗ trợ, động viên của gia đình là rất quan trọng”, Bác sĩ Tú Anh nhấn mạnh.
Hoa Liên – Bách Hợp
* Bài đăng trên ấn phẩm chuyên đề của báo Đời sống & Pháp luật.
Vợ hot-girl, chồng hot-boy, ai cũng cần học, cần chơi cả, vì thế việc cho con bú được phân công rõ ràng, mỗi đứa một ngày
Hôm Vân gọi điện mời cưới, tôi chúc mừng rối rít vì nghĩ chị bạn mình tái giá sau 7 năm ly hôn, nhưng hóa ra là cưới thằng con mới năm đầu đại học, “theo lệnh bác sĩ”. Nhìn thằng bé mặt non choẹt - vốn chỉ ngày ngày ăn diện đi tán gái - dắt cô vợ bụng lùm lùm đi tiếp khách, ai cũng buồn cười. Nhưng đến khi nó làm bố thì chuyện còn buồn cười hơn.
“Mẹ ơi chết rồi, nó ị kìa!!!”
Đi ăn cưới con trai chị Vân được 5 tháng, tôi lại phải đến mừng cháu bé ra đời. Cô con dâu tuổi 18 vừa lên chức mẹ đang khoe con thì em bé khóc. Ông bố trẻ con rối rít: “Nó đói rồi đấy. Cho bú đi”.
Bà mẹ trẻ hào hứng cởi cúc áo, nhưng lóng ngóng mãi vẫn không nhét được vú vào miệng con. “Em làm gì mà cứ nhét trượt ra ngoài thế hả?”, chồng gắt. “Tại nó đấy chứ. Có giỏi thì đi mà nhét”. Lát sau vẫn không cho vú vào miệng em bé được, ông bố bèn làu bàu vừa ra tay “hỗ trợ”, vẫn không được. Hóa ra em bé né miệng ra không chịu bú. Bị bố mẹ ép quá, nó khóc ầm lên.
Một bà khách bảo: “Chắc gì nó đói, kiểm tra xem có khi ướt tã cũng nên”. Bà mẹ trẻ bảo chồng: “Lúc nãy em cho nó bú rồi, giờ đến lượt anh kiểm tra đi”. Ông bố nhí bèn “bóc” các lớp khăn, tã của con ra, đưa tay sờ, rồi nhảy tưng tưng lên hét: “Chết rồi mẹ ơi, nó ị”.
Trông cậu chàng hoảng hốt hết sức, để mặc con tơ hơ ra đấy rồi chạy vào toilet rửa tay. Còn bà mẹ chồng đang ở nhà dưới hầm cháo chân giò phải ba chân bốn cẳng chạy lên thay tã, rửa ráy cho cháu, trước con mắt vừa hãi hùng vừa tò mò của cả con trai lẫn con dâu.
Chị Vân kể, hai cô cậu rất hào hứng với việc có em bé, nhưng cũng vì thế mà chí chóe với nhau suốt ngày, đứa nào cũng cho rằng đứa kia ngố quá. Vợ lôi quần ra mặc cho con thì chồng bĩu môi chê đúng là không biết gì, mới đẻ phải quấn tã, đóng bỉm chứ. Vợ xì một tiếng, bảo đúng là chỉ hóng hớt linh tinh, bây giờ mặc quần hết, chứ quấn tã đóng bỉm chân nó cong queo, sau này làm sao lấy được chồng. Chồng cười khanh khách, bảo vợ chả chịu học hỏi các cụ gì cả, chân trẻ con đứa nào chả cong, cứ chịu khó nắn cho nó là nó thẳng hết. Vợ sửng cồ lên gắt, dở hơi à, nắn ngoài da thì thẳng làm sao được, anh định bẻ xương cho nó thẳng à. Thế rồi hai đứa cãi nhau chí tử.
Mỗi đứa cho con bú một ngày
Có lần tôi có việc đến nhà bà dì họ, mới biết dì đã thành bà nội ở tuổi mới ngoài 40. “Chúng nó chưa đủ tuổi nên chưa cưới hỏi được, vì thế dì cũng chưa thông báo với ai cả”, dì phân bua. Cô cậu vốn là bạn cùng lớp, là “ngôi sao” của lớp vì đều đẹp xinh, đều con nhà giàu và rất biết ăn chơi. Cũng vì đánh giá cao về “trình” của nhau, lại cùng sở thích nên cô cậu nhanh chóng thành một cặp, ngày ngày cùng rủ nhau mua sắm, lên sàn, cà phê… rất tương đắc. Thế rồi đùng cái có con, thế là cưới.
Con dâu ra chào khách, dì tôi hỏi bố nó đâu thì cô bé phụng phịu: “Anh ấy ra Nhà Thờ uống trà chanh với mấy đứa lớp con rồi. Lẽ ra hôm nay đến lượt anh ấy phải trông bé cho con đi”. Nghe giọng là thấy ngay, cô bé đang tuổi ăn chơi và đã quen bay nhảy thấy tức vì chồng được tự do, còn mình thì bị trói ở nhà.
Dì nói nhỏ với tôi: “Kiểu gì nó cũng phải lôi thằng bé về bằng được cho mà xem”. Y như rằng, cô con dâu lôi điện thoại ra bấm bấm. Bên kia không nghe máy. Cô bé tức tối bấm số lần nữa, rồi lần nữa. Đến lần thứ tư thì: “Alo, chồng về ngay, đến giờ cho con bú rồi. Hôm nay đến lượt chồng, chồng quên à?”. Chắc đầu bên kia năn nỉ gì đó, nhưng cô bé lắc đầu: “Chồng mà không về là vợ kệ đấy, vợ cũng có việc ra ngoài đấy”. Thế là chừng 20 phút sau, ông bố trẻ con đã tất tả chạy về, lịch kịch pha sữa cho con bú.
“Hồi đầu dì làm hết, thế nhưng chúng nó chẳng quan sát học hỏi gì cả, thấy có mẹ là đèo nhau tót đi chơi với bạn, ai đời mới có con mà đi nhảy đến 1 giờ đêm. Dì mới bắt chúng nó tự trông con, mẹ chỉ hỗ trợ vòng ngoài thôi. Thế là chúng nó tị nhau”, dì kể. Cậu em họ tôi lấy cớ đi học, rồi học thêm để thi đại học, thoát khỏi vòng cương tỏa. Vợ nó thì phải bảo lưu chuyện học để nghỉ nuôi con, đâm ra thấy mình thiệt, bèn bừng bừng lôi “nữ quyền” ra ăn vạ.
“Hai đứa nó, chồng là hotboy, vợ thì hotgirl, chẳng ai kém ai, ai cũng cần học, cần chơi cả, thế là chúng nó phân công mỗi đứa cho con bú, trông con một ngày”, dì tôi nói.
Hai bố con đều khám… nhi khoa
Làm bố mẹ ngay ở tuổi học trò thì ở đâu, thời nào cũng có. Nhưng với các cô cậu ở thành phố, nhất là những cậu ấm cô chiêu chỉ quen được nuông chiều, chỉ biết học và chơi, mọi thứ được phục vụ tận răng, thì việc phải từ bỏ thói quen sung sướng đó để làm bố mẹ lại càng lắm chuyện bi hài như trên.
Anh T., bác sĩ nhi khoa làm việc cho một trung tâm khám chữa bệnh tư nhân, kể, có lần một một đứa bé được bố và bà nội bế đến khám bao quy đầu. Ông bố có vẻ cuống quýt quá mức khiến bác sĩ chú ý, và thấy cậu ta trông quen quen. Sau thì anh nhận ra cậu ta chính là bệnh nhân đặc biệt của mình cách đây vài năm, cũng đến về vấn đề bao quy đầu. Ông bố trẻ này khi đó 17 tuổi, sau khi đọc báo về hẹp bao quy đầu thấy lo lắng về tình trạng “cậu nhỏ” của mình nên nhờ bố đưa đi khám. Đúng là cái bao của cậu rất hẹp. Vì sợ phẫu thuật nên cậu xin bác sĩ cho thử các biện pháp khác. Vì quá lo lắng cho tương lai của mình nên cứ cách mấy hôm, cậu lại chạy đến kêu với bác sĩ là lại sao “nó” vẫn chưa tụt xuống được. Cuối cùng thì cậu vẫn phải làm tiểu phẫu. Nhưng vì sợ nên đến ngày “xử lý”, cậu trốn mất, mấy hôm sau lại mò đến năn nỉ bác sĩ nghĩ cách khác, rồi lại tuyên bố quyết tâm phẫu thuật, rồi lại trốn mất. Mãi đến lần sau đó, cậu mới chịu “nhắm mắt đưa chân”. Chắc vì quá ấn tượng với “bệnh tình” của mình nên bây giờ cậu mới sợ hãi cho cái bao quy đầu của con như vậy.
“Ai đời bố mới đến bác sĩ nhi xong thì đến lượt con”, bác sĩ T. lắc đầu cười. Ngoài trường hợp đặc biệt đó, anh cũng từng lắc đầu ngao ngán trước các ca bệnh mà đứa bé bị ốm nặng chỉ vì bố mẹ - quá trẻ để biết nuôi con - chăm không đúng cách. Anh nói: “Chúng nó dại dột nên có con quá sớm. Ở tuổi đó, chúng nó chăm sóc mình còn chưa xong, nói gì đến chăm con”.
Theo Lệ Thu