Tôi là Sóng và em là Mây trắng

Ngày ấy tôi là chàng lãng tử si tình đứng đợi em hàng giờ bên hàng liễu rủ Hồ Trúc Bạch đơm hoa. Ngày ấy tôi là kẻ thích lang thang tìm về miền áo trắng để mơ bàn tay nắm bàn tay em đi trong chiều. Ngày ấy em mặc chiếc áo hồng đi bên tôi trong cơn mưa phố vắng. Kỷ niệm muôn màu còn đọng lại sau những tháng năm mây trời viễn xứ tha phương.
Bây giờ tôi là Sóng. Sóng ở trong tim tôi mãi rì rào khúc tình ca yêu em. Sóng ở trong tôi không xô về phía lâu đài cát, không cuốn những hạnh phúc ban đầu vào lòng biển rộng. Sóng ở trong tim tôi là sóng tình ngân nga lời yêu muôn thuở. Như những điệp khúc của cây đàn guitar tôi vẫn mang theo. 
Bây giờ em là Mây trắng, mây không lãng du mà bồng bềnh trong màu áo cô dâu. Em bên tôi như cơn gió la đà mặt biển dịu êm. Một cái nắm tay xua đi mùa Đông giá lạnh. Một nụ cười sưởi ấm những đắng cay dư vị đầu đời.
Tôi là Sóng và Em là Mây trắng, em soi bóng mình trong đáy cốc tình tôi. Những gian nan một đời lối mòn em đã bước, những câu chia lìa đủ để tim tôi nhói buốt một thời. Em biết không, dù em không nói nhưng trong lòng tôi hiểu trái tim em có những ngăn nhỏ dành cho kỷ niệm và dành cho một người nào đó rất thiêng liêng. Tôi không trách và càng không bao giờ có suy nghĩ ích kỷ đâu em, tôi yêu em và yêu cả những ngăn nhỏ trong tim của em.
Tôi đưa em về phố núi mù sương, cùng em thắp nén hương trên mộ của một người luôn ở tim em. Những giọt nước mắt em chảy ngược vào tim tôi tê tái chiều Đông. Thương em và thương cả một thời trẻ trai vùi sâu ba tấc đất. Thương em và thương một mối tình chiều mưa buồn như khóc. Người ấy sẽ luôn bên em và cầu chúc cho em.
Những ngày em ốm nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, một nỗi sợ mơ hồ len lỏi tim tôi. Trong mơ em gọi tên tôi, em gọi tên của một người mà em thương em nhớ. Những giọt nước mắt em lăn dài trong giấc chiêm bao như rơi vào cõi lòng tôi buốt nhói. Tôi chỉ mong nụ cười luôn ở môi em.
Kiếp này nguyện được bên em, kiếp sau em là Mây trắng, tôi nguyện làm con Sóng hát ru em. Những buổi chiều xưa còn nguyên vẹn tim tôi, kỷ niệm cứ vấn vương như mùi hương trong mái tóc em dài , từng ngón tay như nụ hoa trắng tinh rẽ từng cánh nhớ, em nắm lấy tay tôi, tôi đưa em qua sông...
Em có nhớ những ngày xưa thân ái, những năm tháng sinh viên ca hát vui tươi. Em có nhớ những khuôn mặt bạn bè thân thuộc, em có nhớ cánh rừng Cúc Phương thảm lá rơi đầy? Tôi đã ngoài 30, kỷ niệm đã đủ đầy một ngăn rộng nhất. Tôi muốn dừng chân lại mảnh vườn xưa. Ngồi bên em bên hàng rào hoa Thiên Lý, dòng sông quê. Chút nắng cho mùa quay trở lại.
Tôi là Sóng và em là Mây trắng, tình đôi ta xanh mãi bài thơ. Hẹn ước chung đôi trên con đường phía trước. Thơ và nhạc thăng hoa tình viễn xứ xa nhà. Ngồi bên em nhìn về phía chân trời, từng cánh chim Hải Âu bay về sau bão. Nụ hoa tình trong tim tôi nở mãi. Đồi thông nghiêng bóng hai người. 
Tôi là Sóng và em là Mây trắng
Tình đôi ta như cây lá mùa yêu
Dòng sông xưa, con đò nhỏ, mưa chiều
Ký ức cũ, hàng cây mùa thay lá
Tôi là Sóng , Sóng xô bờ cát trắng
Em là Mây- Mây bay phía một người
Hạnh phúc đựng trong một bình xanh lục
Một đồi thông nghiêng bóng hai người...
Tôi yêu em và yêu em mãi 
Dẫu trăm năm hay dẫu nghìn năm
Một loài hoa trong tim tôi trẻ dại
Mang tên em tươi thắm suốt cuộc đời...
Copyright 2009 Simplex Celebs All rights reserved Designed by SimplexDesign