Đêm qua cơn mưa đánh cắp giấc mơ
anh cơn giông mù mịt
quơ tay núi rừng nghiêng ngã
nghìn trùng hối hả
Giấu kín em
trong chập chùng gió loạn mở toang mùa bão
khép lại cánh của quên
đóng vực sầu nước mắt
Em thức tỉnh trong cơn sảng lạ
môi nồng hơi hướm
nhốt vội tên người vào vòm ngực lung linh
lùa tóc cỏ trên vai
hóa thạch hồi sinh trong tim
môi hoa ngát lời họa mi
trên trảng bình minh nắng mượt
Ngày quên đêm
mở cửa nụ cười
con bướm dại khờ quên giấc mơ hư thực
lời yêu cất cánh gởi trao dịu ngọt
đá cựa mình nẩy lộc
mầm thương
Iris
anh cơn giông mù mịt
quơ tay núi rừng nghiêng ngã
nghìn trùng hối hả
Giấu kín em
trong chập chùng gió loạn mở toang mùa bão
khép lại cánh của quên
đóng vực sầu nước mắt
Em thức tỉnh trong cơn sảng lạ
môi nồng hơi hướm
nhốt vội tên người vào vòm ngực lung linh
lùa tóc cỏ trên vai
hóa thạch hồi sinh trong tim
môi hoa ngát lời họa mi
trên trảng bình minh nắng mượt
Ngày quên đêm
mở cửa nụ cười
con bướm dại khờ quên giấc mơ hư thực
lời yêu cất cánh gởi trao dịu ngọt
đá cựa mình nẩy lộc
mầm thương
Iris
