Anh à, nhìn lại em đi….
Ừ thì em không có số đo ba vòng thật chuẩn nhưng vốn dĩ khi mặc áo quần, vẫn có thể nhìn rõ đường cong. Ừ thì chân em không dài, ngực em không lớn nhưng vẫn có cổ cao ba ngấn, eo thon và mông nở đấy thôi! Ừ thì khuôn mặt em hơi gầy, lông mày thì mờ nhạt, lại đeo cặp kính cận tới 3 đi ốp, nhưng nhìn tổng thể vẫn có thể gọi là hài hòa. Và khi em mặc váy ngắn, trang điểm ra ngoài đường, vẫn có vô khối ánh mắt dõi theo em….
Anh à, nhìn lại em đi….
Em tuy không thể nói văn hóa cao nhưng tối thiểu cũng có tấm bằng thạc sĩ. Em có công việc được mọi người tôn trọng là một giáo viên. Em chưa từng để mọi người bàn ra tán vào về tư cách đạo đức. Cũng chưa từng để bố mẹ chồng lo lắng khi anh đi xa. Mặc dù cũng đôi lần em làm mẹ chồng bực tức. Mặc dù cũng có đôi lần em làm anh bị tổn thương….
Anh à, nhìn lại em đi…..
Em không thể là người phụ nữ ba đảm đang như lời mẹ cha răn dạy. Món ăn em nấu có thể còn có lúc mặn, nhạt. Cơm nếu không phải nồi điện thì cũng có lúc sống, lúc khê nhưng em luôn cố gắng. Một cô gái thị thành được mẹ cha nuông chiều từ tấm bé, anh lấy về không những biết thịt gà, mổ cá… còn biết cắn răng, nhắm mắt làm ếch, làm lươn. Sáng sáng em biết dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà trước khi đi dạy. Biết chuẩn bị nước ấm cho ông bà rửa mặt mỗi buổi sáng mùa đông. Đi làm về, ngoài nấu cơm và giặt giũ, em biết quét cái sân rộng bằng ba cái nhà Hà Nội. Biết dọn dẹp cửa nhà và biết chăm con. Em còn biết co kéo sao cho vừa đủ đồng lương. Biết bổn phận của nàng dâu mỗi lần cỗ bàn, đình đám. Em còn biết giấu nước mắt lặng thầm để tự mình gậm nhấm. Nhường nụ cười cho anh khỏi lo lắng lúc đi xa….
Nên anh à…..
Dù em tỏ ra là lạnh lùng, lãnh đạm, ai dám nói em không phải đàn bà? Dù vắng anh, em luôn đi về lẻ bóng? Dù em luôn lạnh nhạt với những người đàn ông bên cạnh. Nhưng ai dám bảo rằng em không yếu đuối, không cô đơn?
Nên anh à, ….
Dù nhìn ngược, nhìn xuôi em vẫn là phụ nữ. Em vẫn có những mong muốn hết sức đàn bà. Đó là em vẫn cần bờ vai của anh cho em nương tựa. Vẫn cần anh gánh vác những việc khó khăn. Là em vẫn cần vòng tay anh ôm những đêm dài cô quạnh. Vẫn cần bàn tay anh ủ ấm tay em những ngày đông giá rét. Vẫn cần lắm vòm ngực anh mỗi khi tức tưởi. Vẫn cần nụ hôn và bàn tay dịu dàng vuốt mái tóc em....
Em vẫn cần được nghe những lời anh dịu ngọt. Vẫn cần thấy trái tim em thổn thức trước những ánh mắt và cử chỉ dịu dàng. Vẫn cần lắm người lo lắng đợi em về mỗi chiều tắt nắng. Vẫn cần thấy mình được an ủi, được chở che….
Nên anh à, anh nhìn lại em đi….