Rồi cơn mưa cũng qua, rồi mặt trời ló dạng, rồi mây mù tan và rồi em cũng nhìn thấy, là anh đó người mà bao năm rồi em luôn ngóng đợi.
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không
(Truyện Kiều, Nguyễn Du)
Một màu xanh đang tràn ngập nơi nơi, với em phía trước là bầu trời, là anh đó đang đợi em bước cùng. Cuộc sống còn nhiều lắm những khó khăn, nhưng cũng còn nhiều điều để ta khám phá và tận hưởng cùng nhau. Và dù cho có buồn vui, hay sướng khổ em vẫn muốn được cùng anh chia sẻ mọi điều.
Em đã gặp rất nhiều đàn ông, có người đã để lại trong em sự tổn thương đau đớn, có người đã để lại trong em nhiều niềm vui, sự cảm kích; với anh, anh đã để lại một sự đặc biệt cho em. Dù anh không thật sự đẹp trai, không thật sự giàu có và em chỉ mới gặp anh đôi lần nhưng với em anh thật đặc biệt, em ước được gặp anh thêm nhiều lần nữa và cùng anh bước mãi trên đoạn đường phía trước. Xin anh đừng tắt đi niềm hi vọng này của em, hãy cùng em thắp sáng mãi ngọn lửa tình này.
Em và anh đã ở vào cái tuổi chín muồi của thời xuân sắc, bạn bè em nhiều đứa đã sớm có sự nghiệp ổn định và gia đình hạnh phúc bên người bạn đời của mình. Do vậy một đám cưới trong năm nay hay đầu năm tới liệu có là quá vội vàng không anh. Em không thể chờ thêm nữa. Với em biển vẫn luôn mãi một màu xanh và tình em cho anh sẽ còn xanh mãi.
Ảnh minh họa: internet
