Còn biết bao nhiêu lần được cùng nhau?


Còn bao nhiêu lần mình cùng nhau đi về trên con phố nhỏ? Cùng ngắm mưa rơi trên hiên nhà đầy gió. Bàn tay em giơ ra hứng từng hạt mưa rơi. Bàn tay anh nắm tay em thật chặt. Mưa ngày đó lạnh, nhưng vẫn ấm đúng không anh?
Còn bao nhiêu lần được nhìn thấy nhau? Đón đưa nhau về sớm hôm khuya tối. Bàn tay anh nhẹ nhàng gỡ làn tóc rối. Tóc dài em bay, quấn quýt ngón tay anh?
Còn bao nhiêu lần chúng mình nắm tay, đi qua những con đường trải đầy lá bằng lăng đỏ? Tiếng lá xạc xào dưới bước chân như tiếng nhạc. Vậy mà hôm nay, mình em bước, nghe lá vụn vỡ dưới bàn chân?
Còn bao nhiêu lần cùng ngắm hoa điệp vàng rơi trên thảm cỏ xanh? Em đã luôn yêu thích màu hoa vàng như nắng. Nhưng hoa điệp bây giờ, cũng hanh hao, vàng vọt. Biết đến bao giờ trở lại sắc thắm năm xưa?
Còn biết bao nhiêu lần cùng đứng dưới gốc bằng lăng? Môi em thơm mềm vị kem mát lạnh? Sắc bằng lăng tím dịu dàng như mắt anh ngày đó? Biết bao giờ bằng lăng không tan tác dưới cơn mưa?
Còn bao nhiêu lần hẹn hò nhau nơi góc phố kia? Hai bàn tay đan khẽ vào nhau nồng ấm. Bàn tay anh dắt em sang đường đông tấp nập? Bây giờ, một mình em bước. Chú ý bàn chân đặt lên từng viên gạch lát đường màu đỏ. Dòng người vẫn ồn ào như ngày đó. Bước chân em chao nghiêng dưới ánh nắng chiều.
Còn biết bao nhiêu lần, thấy anh đứng đợi phía ngoài xa? Thấy hoa nắng đậu trên tóc anh, trên bờ vai và trong ánh mắt? Nắng bây giờ nhạt nhòa chiều vắng. Biết đến bao giờ, nắng ấm đến trái tim em?
Còn biết bao nhiêu lần cùng nhau trên những cuộc hành trình? Anh ôm em vào lòng trên con tàu chật chội? Cùng nhau đi đến những miền đất lạ? Thấy tình yêu thăng hoa theo mỗi chuyến đi?
Còn biết bao nhiêu lần, theo anh về miền quê đầy nắng? Ngắm hoa cải vàng trải khắp triền đê? Anh hái hoa, cài lên mái tóc? Môi chạm môi thật nhẹ, em cứ ngỡ như đang chìm trong một giấc mơ thật ngọt....
Còn bao nhiêu lần được cùng nhau bên mâm cơm nhỏ? Căn phòng ngập tràn ánh đèn vàng ấm áp. Tiếng anh cười nhẹ nhàng như gió. Bước chân em, khe khẽ chạm yêu thương?
Còn bao nhiêu lần được ngủ trong vòng tay anh? Khi mơ màng thấy anh kéo chăn đắp cho em khỏi lạnh. Nụ hôn lên môi, lên trán nhẹ nhàng như nụ hôn của gió. Em mỉm cười đi vào giấc ngủ. Trong giấc mơ thấy hạnh phúc kề bên…
Còn biết bao nhiêu lần, được ngồi đó cùng nhau? Cùng cắn răng cho nỗi buồn đi vào tim run rẩy. Giả bộ nói cười, ngỡ như chỉ là bạn bè thoáng qua gặp lại? Biết đâu trong tim nhau, đang có sóng trong lòng?
Còn biết bao nhiêu lần, cố tránh đi chung trên một con đường? Dù kỉ niệm đã lên rong rêu từ lâu lắm? Nhưng cứ tránh, để khiến lòng tĩnh lặng. Sợ chạm vào những vết thương vừa mới mọc da non?
Còn bao nhiêu lần được cùng nhau….?


Copyright 2009 Simplex Celebs All rights reserved Designed by SimplexDesign